Kình lực của ta, do luyện mà có, cần hiểu cho rõ, chớ uổng phí kình. Kình có do chân (bộ pháp chắc chắn = trạm trang ổn cố), dồn súc tại eo, phát do cột sống, thành tại chân tay ===================== Nguồn từ member: toan, thaicucquyen.com
Khi tôi tập kình lực thì trước hết tôi phải tập thuộc bài quyền, sau đó tôi tập từng động tác một(có thể nói là từng chiêu một)mỗi động tác tôi tập khoảng 500 lần thật mềm dẻo và vô lực chỉ dùng ý để quan sát khớp nào chuyển động trước hay sau. Theo chúng tôi thì quan sát từ ngón chân đến gót chân,tiếp theo đến đầu gối ,tới hông,eo,lên vai ,tới chỏ ,cổ tay,ngón tay.Kế tiếp chúng tôi tập đẩy tay(thôi thủ)Khi thôi thủ chúng tôi đứng trung bình tấn,hai bàn tay dựng đứng áp lòng bàn tay đối nhau
Dĩ nhiên khi mới tập lực của bạn sẽ bị kẹt ở chỏ, ở vai bởi sự buông lỏng chưa đạt,lực chưa thông từ thân ra tay.Bạn cần biết là lực đó là lực đó là lực toàn thân, nên bạn đặt vấn đề phí lực của bắp tay là không thích đáng.Bạn nên tập với người đã có kinh nghiệm đẩy tay , khi đó bạn mới được sữa chữa những chổ chưa đạt.Vấn đề buông lỏng ở vai rất khó khăn , phải tập rất lâu ta mới có cảm giác đúng .Khi đạt được bạn sẽ nhận thấy rằng bấy lâu nay ta thường để lực tụ ở vai rất nhiều , khi đạt được cảm giác buông lỏng vai lực sẽ thông từ thân qua vai mà ra tay.Trong tình hình kẹt lực hiện nay bạn hãy quên đôi tay của mình đi mà chú trọng vào lực ở chân và thân,thân cũng phải được buông lỏng luôn.Một hình thức khác bạn nên thử nghiệm là đẩy tay vào tường và nhớ tay chỉ là ống dẫn lực chứ không phải là nguồn lực vậy bạn nên động thân chứ không nên động thủ.Vậy ta không dụng lực ở tay thì không phí lực ở bắp tay.Nói thêm ở Aikido gọi đây là khoáng trương lực .Bạn hãy gợi lại ở mình cảm giác vươn vai khi mệt mỏi đó thì sự phát lực đẩy ở tay cũng tương tự như vậy vì khi vươn vai bạn đã huy động nhiều cơ bắp cùng tham gia trong trạng thái buông lỏng .
Kình trong Thái cực quyền
Gửi bàigửi bởi Quan » 18 Tháng 1 2005, 00:34
Kình là khái niệm được sử dụng phổ biến trong các môn quyền thuật Trung hoa. Vậy kình là gì? Mỗi võ phái có thể có quan niệm khác nhau về kình. Tuy nhiên, có thể nói kình là thuật ngữ ám chỉ lực, cách luyện và vận dụng lực. Có tài liệu viết rằng: lực thì chết mà kình thì sống.
TCQ có tám loại kình căn bản là: Bằng, Lý, Tê, Án, Thái Liệt, Chỏ, Kháo. Trong đó Bằng kình là loại kình chính sinh ra các loại kình khác. Có người nói: TCQ là Bằng kình, không hiểu về Bằng kình thì không hiểu TCQ. Qua đó có thể thấy vai trò quan trọng của Bằng kình trong TCQ.
Vậy Bằng kình là gì? Theo Đại sư Dương Trừng Phủ, Bằng kình là loại kình đi từ trong ra ngoài & hướng lên trên. Cách giải thích này dường như chỉ mới chỉ nói về phương hướng chuyển động, mà chưa nói lên bản chất.
Một điểm khó khăn khi nghiên cứu kình của TCQ là: chữ Bằng của Bằng kình không có trong từ điển TQ. Với âm ‘bằng’ có nhiều cách viết khác nhau. Một trong những cách viết có nghĩa là ‘cái lều’. Do đó, một đệ tử của thầy Trần Vi Minh giải thích rằng: cái lều có khung – tương ứng với xương người, dây buộc – tương ứng với dây chằng, gân, cơ và vải che - tương ứng với da người. Vậy nên, Bằng cần căng ra như lớp vải che căng ra dưới sự chống đỡ, tác động của khung & dây chằng.
Một tài liệu viết rằng: Bằng kình tựa như amip, nó truyền từ nơi nay qua nơi khác trong cơ thể. Quan sát hình ảnh một người đội vật nặng trên đầu, ta thấy trọng lực của vật đó sẽ tạo nên đường truyền lực qua đầu, xuống cổ, cột sống, hông, chân & xuống đất - gọi là lực nối đất. Hiệu quả của việc truyền lực sẽ phụ thuộc vào kết cấu cơ thể. Đây chính là mấu chốt vấn đề của kình. Một vấn đề cần lưu ý là: nếu 1 bộ phận nào đó cứng nhắc thì lực sẽ tắc ở đó – do đó người tập cần buông lỏng cơ thể để lực thông suốt toàn thân.
Có thể thấy rằng, tuy các cách giải thích trên khác nhau, nhưng bản chất chỉ là một.
Vậy cách tập kình như thế nào? Có 2 cách tập chính là Tĩnh & Động.
Tập tĩnh là tập Trạm trang. Trong đó người tập dùng ý thức buông lỏng cơ thể để trọng tâm ‘chìm xuống’ - thuật ngữ gọi là mọc rễ. Khi đã đạt tớI trình độ này, nghĩa là đã có ‘trầm kình’. Tiếp theo, người tập dùng ý thức truyền lực tới các bộ phận trên có thể.
Tập động là tập luyện các thế quyền, bài quyền, hành quyền. Lực chìm xuống sẽ theo các động tác tới mọi nơi trong cơ thể. Lực kéo về & xuống thì được gọi là Lý kình, từ dưới lên & về phía trước gọi là Án kình…
Ngoài ra có thể dùng binh khí để tập kình.
Bước tiếp theo là tập phát kình.
Để nghiên cứu & luyện dụng kình, bước kế tiếp là tập đẩy tay. Và tiếp theo là tán thủ - nghĩa là đánh tự do.
Xuyên suốt quá trình tập luyện này, người tập phải buông lỏng cơ thể, ‘buông lỏng’ ý thức, dùng ý để luyện công - đấy là điều khó khăn nhất. Có thể nói đấy chính là bí quyết để thành công. Nếu căng thẳng, co cứng thì sẽ không có kết quả.
No comments:
Post a Comment